Cô giáo điểm trường lẻ với chương trình “Bữa ăn yêu thương”

CTG: 16 năm gắn bó với điểm trường lẻ, cô giáo Nguyễn Thị Thanh Tuyền không chỉ miệt mài gieo mầm tri thức cho các em nhỏ, mà còn gieo yêu thương thông qua những hoạt động ý nghĩa như mô hình “Bữa ăn yêu thương”.

Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo tại Đồng Nai, tuổi thơ của cô Tuyền gắn liền với những ngày tháng thiếu thốn, nhưng cũng đầy ắp tình yêu thương. Ngay từ khi còn nhỏ, cô đã nuôi dưỡng một ước mơ giản dị mà cao đẹp: trở thành giáo viên. Với cô, người thầy không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là người mang đến ánh sáng, hy vọng và niềm tin cho học trò.

Sau nhiều năm miệt mài học tập, cô tốt nghiệp ngành sư phạm âm nhạc và được phân công về công tác tại Trường Tiểu học - Trung học cơ sở Phước Thiện, xã Hưng Phước, tỉnh Đồng Nai. Từ năm 2011, cô được giao nhiệm vụ giảng dạy tại điểm trường Tiểu khu 67 - một điểm lẻ nằm sâu trong rừng, nơi học sinh chủ yếu là con em đồng bào dân tộc Stiêng. Con đường đến với nơi ấy không dễ dàng, nhưng chính nơi đây đã trở thành mảnh đất để cô gieo trồng những hạt giống yêu thương.

Là giáo viên âm nhạc, cô Tuyền hiểu rằng âm nhạc không chỉ là môn học, mà còn là phương tiện để kết nối tâm hồn, để xoa dịu những thiệt thòi và khơi dậy niềm vui sống. Những ngày đầu đến lớp, cô gặp không ít khó khăn: học sinh ngại ngùng, chưa quen tiếng phổ thông, lớp học thì đơn sơ, thiếu thốn đủ bề. Nhưng bằng sự kiên nhẫn và tình yêu nghề, cô đã từng bước giúp các em làm quen với âm nhạc, với con chữ, với thế giới rộng lớn ngoài kia.

Không có nhạc cụ hiện đại, cô tự tay chế tạo những dụng cụ gõ nhịp từ chai nhựa, lon nước ngọt, thanh tre. Tiết học nhạc của cô không chỉ là giờ học, mà là buổi biểu diễn của những trái tim hồn nhiên. Những đôi mắt lấp lánh, những bàn tay nhỏ bé gõ nhịp say sưa, những tiếng hát còn ngọng nghịu nhưng đầy cảm xúc - tất cả đã tạo nên một bản hòa ca của hy vọng giữa đại ngàn.

Không dừng lại ở việc giảng dạy, cô Tuyền còn là người khởi xướng nhiều hoạt động thiện nguyện đầy ý nghĩa. Thấu hiểu hoàn cảnh học sinh – nhiều em đến lớp với chiếc áo cũ sờn, đôi dép mòn vẹt, bụng đói meo – cô đã viết những bài chia sẻ lên mạng xã hội, kêu gọi sự giúp đỡ từ cộng đồng. Những thùng quần áo, sách vở, giày dép từ khắp nơi gửi về, được cô và đồng nghiệp giặt giũ, phân loại, trao tận tay học trò.

Cảm động hơn cả là chương trình “Bữa ăn yêu thương” do cô cùng các thầy cô tổ chức. Mỗi tháng, cô vận động phụ huynh, đoàn thể, mạnh thường quân hỗ trợ nguyên liệu để nấu cơm trưa cho học sinh. Thầy cô thay phiên nhau vào bếp, chuẩn bị từng suất ăn nóng hổi. Hình ảnh các em quây quần bên mâm cơm, vừa ăn vừa cười nói rộn ràng, là minh chứng cho tình yêu thương mà cô đã gieo trồng.

Công tác tại điểm trường lẻ, cô Tuyền phải đối mặt với muôn vàn thử thách: đường sá hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt, điều kiện giảng dạy thiếu thốn. Có hôm mưa lớn, cô và đồng nghiệp bị kẹt giữa đường, phải đợi nước rút mới về được nhà. Nhưng chưa bao giờ cô nản lòng. Mỗi lần nhìn thấy học trò đứng chờ trước cổng trường, ánh mắt háo hức chào cô giáo, mọi mệt nhọc đều tan biến.

Khó khăn lớn nhất là duy trì sĩ số lớp học. Nhiều em phải nghỉ học để phụ giúp gia đình. Cô Tuyền đã không quản ngại đến tận nhà vận động, trò chuyện với phụ huynh, kiên trì giải thích về tầm quan trọng của việc học. Nhờ đó, nhiều em đã quay lại lớp, tiếp tục hành trình học tập.

Suốt 16 năm công tác, cô Tuyền luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Cô đạt danh hiệu giáo viên dạy giỏi cấp huyện, cấp tỉnh, chiến sĩ thi đua cơ sở nhiều năm liền. Năm học 2024 - 2025, cô được đề nghị Thủ tướng Chính phủ tặng bằng khen - một sự ghi nhận xứng đáng cho những nỗ lực không ngừng nghỉ.

Nhưng với cô, phần thưởng lớn nhất vẫn là sự trưởng thành của học trò, là những em nhỏ ngày nào còn rụt rè, nay đã tự tin hát vang giữa sân trường, mơ ước trở thành ca sĩ, giáo viên âm nhạc để quay về buôn làng dạy cho thế hệ sau.

Cô Tuyền luôn mơ ước một ngày nào đó, học sinh vùng biên sẽ được học trong những ngôi trường khang trang, có đủ sách vở, quần áo, có bếp ăn bán trú để không còn phải mang theo cơm nguội hay mì gói. Giờ đây, ước mơ ấy đang dần trở thành hiện thực. Nhờ sự quan tâm của Đảng và Nhà nước, nhiều công trình trường lớp đã được xây dựng mới, từng bước thay thế những phòng học xuống cấp.

Sắp tới, bếp ăn bán trú sẽ được đầu tư xây dựng, giúp học sinh có bữa ăn đầy đủ ngay tại trường, giảm gánh nặng cho giáo viên, tạo điều kiện duy trì sĩ số lớp học ổn định. Đây là bước tiến quan trọng, thể hiện sự quan tâm sâu sắc của Nhà nước đối với giáo dục vùng biên.

Cô Nguyễn Thị Thanh Tuyền không chỉ là một giáo viên, mà còn là người truyền cảm hứng sống, là biểu tượng của lòng nhân ái và sự kiên cường. Cô đã chứng minh rằng: dù ở nơi xa xôi, thiếu thốn, chỉ cần có tình yêu thương và lòng nhiệt huyết, người thầy vẫn có thể thắp sáng tương lai cho học trò.

NA