Cuộc sống đã dạy tôi cách lắng nghe và chia sẻ với người khác, vì tôi biết rằng trong đời mình, chắc chắn sẽ có lúc tôi cũng cần đến sự chia sẻ, cảm thông từ họ.
Cuộc sống đã dạy tôi tự đi trên đôi chân của mình, dẫu bước chân "tự lập" ấy còn liêu xiêu nhưng tôi tin rồi sẽ bền vững, tuy chậm nhưng chắc vì nếu tôi quen dựa dẫm, chẳng may ngày nào đó chiếc "giá đỡ" sụp đổ và tôi, lúc ấy, sẽ chẳng khác gì đang đi bị sa chân xuống hố.
Cuộc sống đã dạy tôi cách đặt mình vào vị trí người khác để tránh những lời nói hay cử chỉ có thể làm họ tổn thương. Bởi tôi hiểu sự xúc phạm thường tạo ra những vết thương, mà khi đã lành sẹo vẫn có thể khiến người ta nhức nhối mỗi khi nhớ lại.
Cuộc sống quả là một quyển sách khổng lồ với những bài học quý giá mà tôi tin rằng đến cuối đời, tôi cũng không tài nào học hết được!
|
Theo Thanh Niên |













