Mối tình đầu của tôi: Lá thư tình có cả dòng chữ Quốc hiệu

(CTG) Những mối tình đầu vụng dại, dễ đến dễ đi nhưng lại khó mà quên được. Có bạn nói đó là mối tình chưa một lần nắm tay, có bạn lại bảo yêu nhưng chỉ dám nhìn lén nhau hay chỉ chờ nhau mỗi lần tan trường…

Mối tình đầu gắn liền với những cái nắm tay ngại ngùng, hay những lần chỉ lén nhìn nhau - M.H

Mối tình đầu nhẹ nhàng, trong sáng nhưng là cả một khoảng trời thương nhớ để mỗi ai đã từng trải qua đều luôn nhớ về.

Mặt bàn trở thành nơi lý tưởng để tỏ tình

“Không biết có bạn nào đã từng nhận một lá thư tình mà có cả 2 dòng chữ Quốc hiệu:

“CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc”

Như mình đã từng nhận được chưa? Ngày đó ngây thơ quá mà, mới lớp 6 đã viết thư tình nên làm gì biết được lá thư tình là như thế nào. Mình đọc được mà ôm bụng cười lăn luôn, nhưng có lẽ đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất. Vì từ đó mà mình đã kết anh chàng đó vì tính thật thà và hồn nhiên. Và đó cũng là mối tình đầu của mình”, Nguyễn Ngọc Hoàng Lan (cựu sinh viên Trường ĐH Nông lâm Huế) hài hước kể lại ấn tượng về mối tình đầu của mình.

Lan là con của cán bộ ở xã nên từ nhỏ đã được nhiều bạn bè ở trong làng, trong xã để ý đến. “Đa phần đều ngưỡng mộ vì mình có người ba tài giỏi, hơn nữa mình học cũng giỏi lại sướng từ nhỏ nên nhìn như tiểu thư. Vì thế mà không thiếu trai theo (cười). Nên cũng từ lớp 6 mình đã có mối tình đầu đời, nhưng ngày đó thương nhau trong sáng lắm, không giống như thời nay. Ngày đó nhìn nhau còn ngại, nắm tay nhau thì run thôi khỏi nói”, Lan kể.

Nhiều cặp đôi vẫn giữ được mối tình đầu để cùng nhau đi đến cuối con đường - T.T.C

Đang trong mạch chuyện, bổng Lan ôm miệng không nhịn được cười như nhớ đến đoạn cao trào nhất, Lan kể tiếp: “Cuối năm lớp 6, mình nhớ cứ trưa đi học vào lớp là thấy lá thư trong hộc bàn, nhưng mình không thèm đọc cũng không thèm động đến. Thấy thế, anh chàng nhân lúc giờ ra chơi đã lén bỏ lá thư vào trong cặp mình. Tối về soạn sách vỡ học bài thì thấy lá thư, mở ra đọc thử thì thôi ôi mình cười đau cả ruột”.

Theo Lan trong thư không chỉ có dòng chữ Quốc hiệu như văn bản hành chính hay đơn xin phép mà cả nội dung của lá thư chẳng có gì ngoài T.T.V yêu Nguyễn Ngọc Hoàng Lan.


“Cả một trang giấy, từ trên xuống dưới chỉ có mỗi dòng chữ đó. Ôi thôi, cười chết đi được. Và những lá thư sau đó cũng y chang như vậy. Nhưng từ đó mình đã cảm mến và bắt đầu có tình cảm. Mối tình đầu của mình bắt đầu như vậy đó, dù không đi được với nhau đến cuối con đường nhưng cũng là những kỷ niệm khó mà quên được”, Lan bộc bạch.

Còn Trương Thị Mỹ Dung (cựu sinh viên Trường ĐH Khoa học Huế) thì bồi hồi nhớ lại: “Mình tiếc vì tình đầu dễ đến mau đi nhưng tình đầu luôn là tình muôn thuở, vì nó đẹp, đẹp lạ lùng lắm”.

Điều khiến Dung nhớ nhất là từ lúc người bạn trai trong mối tình đầu của Dung đã tỏ tình bằng cách ngày nào cũng vẽ trái tim rồi viết tên hai người vào trái tim đó trên mặt bàn học.

“Cả bàn mình và bàn của bạn đó đều có những dòng chữ giống nhau. Mà ngày đó, bàn cũ kỹ nên viết lên cũng chẳng mấy người để ý thấy, chứ bây giờ làm gì viết được như vậy. Mà ngày nào mình vào cũng thấy ghi thêm một dòng chữ mới, nhỏ thôi nhưng do để ý nên mình đều thấy. Mỗi lần đọc là mỗi lần mình cười, cười hạnh phúc á. Sau này lúc đã yêu nhau rồi tụi mình hay nhắc lại chuyện cái mặt bàn, nơi đã kết duyên tụi mình lại với nhau”, Dung nhớ như in về mối tình đầu của mình.

Nắm được tay nhau là vui nguyên cả ngày

Nhắc đến mối tình đầu của mình, Trần Lê Vân Huyền (cựu sinh viên Trường CĐ Công thương TP.HCM) cười ra vẻ rất ngại ngùng, nói: “Trời, mình không biết đó có gọi là mối tình không, nhưng là người đầu tiên mình thích và ngày nào đi học về cũng nhung nhớ bạn đó. Là người đầu tiên mình thích thì chắc cũng được gọi là mối tình đầu chứ nhỉ, vì thực ra chưa một lần nói lời thương nhau”.

Rồi Huyền kể: “Ngày xưa học đến lớp 7 thì mình chuyển trường từ phố về quê mẹ học. Một đứa con gái thành phố về quê thì bạn biết rồi đó, vào lớp bạn nam nào cũng để ý, rồi hôm nào đi học cũng thấy bánh kẹo để sẵn trong hộc bàn, có bạn còn buộc một mảnh giấy viết mấy dòng yêu thương vào cây kẹo. Nhưng không hiểu sao mình chỉ có cảm tình với một bạn nam khác lớp, mặc dù bạn đó vẻ ngoài rất lạnh lùng. Bạn đó cũng thích mình nhưng chưa bao giờ nói ra, cả hai đều tự cảm nhận tình cảm của nhau. Biết đều để ý nhau nên không ai dám nhìn thẳng vào mặt nhau cả, toàn nhìn lén thôi (cười)”.

Huyền cho biết trong lớp bạn nào cũng biết 2 đứa thích nhau nên hay cố gán ghép, như chơi gì cũng cho về một đội, học nhóm cũng xếp chung nhóm…Nhưng Huyền nhớ nhất là lần cắm trại 26.3 năm lớp 9: “Lúc đó cuối cấp rồi, cũng thương nhau được 2 năm nhưng chưa nói với nhau một lời yêu thương nào cả. Tối đêm đốt lửa trại, tự dưng bạn đó lại bên cạnh là nắm lấy tay mình. Cảm giác lúc đó thật sự rất khó tả, như có dòng điện chạy thẳng trong người và mặt mình nóng bừng cả lên vì ngại. Nhưng nói thật đêm đó về không ngủ được, cứ cười tủm tỉm như đứa dỡ hơi ấy. Chỉ một cái nắm tay thôi mà thao thức cả đêm”.

Thế nhưng, đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng 2 người nắm tay nhau và kết thúc mối tình đầu ở tuổi học trò đầy hồn nhiên và trong sáng ấy.

“Lên cấp 3, mỗi đứa lại học mỗi nơi, và từ đó tụi mình cũng không còn liên lạc với nhau nữa. Mãi đến sau này, mình vẫn theo dõi Facebook của bạn đó nhưng cũng không kết bạn để nói chuyện. Vì mình nghĩ, tình đầu nên dừng lại như vậy thôi, để mãi giữ những kỷ niệm đẹp về nhau”, Huyền chia sẻ.

Nguyễn Thị Ngọc Ánh, sinh viên Học viện cán bộ TP.HCM, cũng đặc biệt thích tình yêu trong sáng thời học trò, và cô nàng cũng đã từng có một tình yêu đẹp như vậy.

Ánh kể: “Em thấy hồi lúc học sinh, tình cảm lúc đó đúng kiểu không nghĩ gì hết, chỉ đơn giản là thích thì tiến tới với nhau thành đôi. Thời gian hẹn hò của tụi em cũng xoay quanh vấn đề học tập, nhà trường, sinh hoạt CLB các kiểu, hay đi trà sữa, xem phim. Nắm tay nhau hay cái ôm nhẹ trên đường đi cũng đủ để thấy vui cả ngày rồi á”.

Rồi cô nàng hài hước chia sẻ thêm: “Tiêu chuẩn thời học sinh cũng rất lạ hơn so với lúc lớn bây giờ lắm, chỉ cần kiểu chàng trai đó có thể đạp xe đạp chở mình qua cây cầu đi tới trường mà vẫn niềm nở, hay là kiên nhẫn dỗ khi mìnhgiận hờn vu vơ, là em thấy mình chọn đúng người rồi á (cười). Lúc là học sinh, có nhiều suy nghĩ mộng mơ. Sau này, muốn quen lại kiểu như vậy, không suy nghĩ quạ nhiều về tương lai, thì cũng khó”.

Với Ánh cũng như nhiều mối tình học sinh thời xưa, yêu nhau là chỉ để cùng đợi nhau đến trường, cùng học với nhau…hồn nhiên và đáng yêu. “Lúc trước, cứ mỗi buổi sáng đi học, em sẽ dậy gọi điện cho bạn ấy để chuẩn bị qua nhà chở em đi học chung. Vì tụi em gần nhà nhau, cách nhau có con hẻm á, lại học chung lớp, nên vì vậy cũng thân thiết với nhau. Thời gian đó, em ấn tượng nhất là những dòng bạn đó viết trên confession của trường lúc 2 đứa giận nhau: “Em nhớ lúc đó em giận bạn ấy, em không nhớ vì lý do gì nữa, giận hết tháng trời không nói chuyện, xoá biệt hiệu, bỏ theo dõi luôn. Bạn ấy cũng biết em giận, lần đầu tiên viết confession dài dằng dặc kể về quãng thời gian 2 đứa bên nhau, rồi kết thúc bằng câu “gửi cô gái đặc biệt và rất mê lục trà của tớ”, tự nhiên e lại thấy dễ thương quá trời luôn”.

Mối tình đầu của chúng mình là thế, còn bạn thì sao?

Theo TN