![]() Cô Nguyễn Thị Hội như "người mẹ thứ hai" của học sinh.
|
Đến với trẻ bằng tình thương
Tới trường Tiểu học Sơn Lạc (Yên Sơn, Tuyên Quang), tại đây có một lớp học rất đặc biệt, trong lớp có 12 học sinh, mỗi em một dạng khuyết tật, em thì bị câm điếc, em bị hội chứng Down, bị tim bẩm sinh, huyết tán rồi có em lại không có cơ vòng hậu môn, khó khăn hơn nữa là lại bị liệt,… Chúng tôi đã gặp và trò chuyện với cô giáo Nguyễn Thị Hội – giáo viên phụ trách lớp học khuyết tật và thiểu năng trí tuệ.
Trò chuyện với chúng tôi, cô Hội cho biết: “cô luôn cảm thấy vui vẻ và yêu công việc giảng dạy mỗi khi bên các em. Bản thân cô luôn coi các em như là người thân của mình…”
Chia sẻ về cơ duyên đến với lớp học đặc biệt này, cô Hội cho hay: “Năm 1989 sau khi học sơ cấp sư phạm ra trường, cô bước chân vào nghề dạy học. Lúc đó, tôi dạy tại trường Tiểu học Sơn Phú, huyện Na Hang, tỉnh Tuyên Quang”.
Trong thời gia này, cô gặp rất nhiều khó khăn và vất vả vì dạy tại vùng dân tộc ít người, cơ sở vật chất thiếu thốn, đường sá đi lại không thuận tiện. Nhưng được sự giúp đỡ, động viên của gia đình nên cô cũng cố gắng vừa dạy vừa học thêm thời gian hè để hoàn thiện kỹ năng sư phạm và đạt trình độ chuẩn giáo viên Tiểu học.
Đến năm 2004, cô Hội chuyển về trường tiểu học Sơn Lạc công tác, môi trường mới, cuộc sống mới, mọi điều tôi lại phải học hỏi lại, khi mới về tôi chủ nhiệm lớp 2 tại phân hiệu Nông Lâm.
Đến năm 2008, cô chuyển về Trung tâm dạy kèm và hỗ trợ lớp khuyết tật. Không được đào tạo chuyên môn, chưa từng dạy trẻ khuyết tật, nhưng với tình yêu thương, tinh thần trách nhiệm cũng như sự đồng cảm với trẻ khuyết tật nên cô Hội cố gắng làm việc tận tụy.
“Năm học 2011 – 2012, xuất phát từ tình cảm gắn bó với các em, cô Hội đã nhận dạy lớp khuyết tật của trường, giúp cháu học hành tiến bộ. Trong những năm gắn bó với các em cô Hội luôn giành tình thương, chăm sóc, dạy bảo các em, coi các em như con của mình. Trong lớp mỗi em một dạng khuyết tật, em thì bị câm điếc, em bị hội chứng Down, bị tim bẩm sinh, huyết tán rồi có em lại không có cơ vòng hậu môn, khó khăn hơn nữa là lại bị liệt,… tuy vậy những lúc bên các em cô thấy rất vui vẻ, yêu công việc mà nhiều người từ chối làm”, cô Hội chia sẻ.
“Là dạy chính trong lớp học khuyết tật nên cô luôn tự tìm tòi các phương pháp học tập phù hợp với từng em. Khó khăn nhất là khi giao tiếp đối với trẻ vừa câm vừa điếc, vì không được tham gia bất kỳ lớp tập huấn nào dạy trẻ khuyết tật nào nên bản thân tôi luôn phải tìm tòi, học hỏi kỹ năng và phương pháp dạy các em. Với tình thương và lòng yêu nghề cùng sự giúp đỡ của Ban giám hiệu trường Tiểu học Sơn Lạc nên tôi thấy hạnh phúc hơn khi làm một công việc có ý nghĩa”, cô Hội nói.
![]() Cô Hội tận tình chỉ hướng dẫn các con từng nét chữ, nét người với mong muốn các con có thể xóa bỏ mặc cảm, tự ti để đi tiếp những quãng đường còn lại của cuộc đời.
|
10 năm là một chặng đường
Trải qua những khó khăn vất vả trong suốt 10 năm gắn bó với trẻ khuyết tật, (4 năm làm công tác dạy, hỗ trợ lớp khuyết tật; 6 năm chủ nhiệm trực tiếp dạy và chăm sóc các em), nhưng cô Hội vẫn tận tụy với nghề. Bằng tình yêu với các em, cô luôn hy vọng một ngày không xa, với tình cảm tương thân, tương ái và những hành động đẹp được lan tỏa, các em sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn, hòa nhập với cộng đồng….
Cô Hội cho biết rào cản lớn nhất là khả năng giao tiếp, ngôn ngữ. “Nhiều khi không hiểu các em muốn gì để tìm cách giải quyết”. Lớp học có trẻ từ 6 tuổi cho đến cao nhất là 14 tuổi. Độ tuổi đã không đồng đều mà mỗi một đối tượng lại phải dạy một kiểu khác nhau. Do đó cô phải tự biên soạn chương trình, theo nhận thức của từng em. “Có em cứ 15 phút đang học lại chạy ra ngoài chơi. Mình nói không khéo, học trò sẽ tự ái ngay và rất khó thuyết phục”.
Cô kể, làm công việc này phải làm quen với những căng thẳng. Thậm chí, có khi trò xông vào đánh hay cắn, cũng phải chịu đựng và đó cũng là chuyện thường. “Trước đây từng có học sinh bị Down, khi tôi đang đang dạy thì xông lên ôm cổ. Các cô giáo từ lớp khác phải sang hộ để gỡ ra vì học sinh lớn. Lúc đấy bản thân không biết làm thế nào, thật sự nghĩ đến vẫn sợ. Năm nào cũng có những trường hợp đó”
“Có lẽ động lực để cô có thể gắn bó với các em là xuất phát vì hoàn cảnh gia đình, sống thiếu thốn, cuộc sống khó khăn nhiều năm nơi vùng cao”, cô Hội chia sẻ.
Chia sẻ về những kỉ niệm vui, buồn trong quá trình đứng lớp, cô Hội cho hay: “Trong lớp tôi dạy, từ những năm tôi làm chủ nhiệm, kỷ niệm vui có, buồn có nhưng nhớ nhất trong tôi là những tình cảm của các em và gia đình đã tin tưởng gửi gắm con cho tôi khi các cháu không hoàn hảo, mỗi sáng đến trường tôi phải đến sớm hơn đồng nghiệp vì có em gia đình đưa đến sớm, như em Chúc Minh Đức mẹ bán hàng ăn sáng nên gửi con rất sớm, cháu lại bị nhũn lão bẩm sinh kết hợp câm, điếc không nghe ai, đến thì đòi ngồi lòng cô giáo, hay như em Ma Văn khánh học sinh bị tăng động, thiểu năng trí tuệ nghịch ngợm, chạy nhảy không ngồi yên một chỗ vì vậy phải trông các cháu rất vất vả nhưng ngược lại các em lại rất nghe lời tôi nên niềm vui của tôi được nhân lên….
Nói về việc dạy học sinh khuyết tật rất vất vả vì không phải chỉ dạy chữ mà phải dạy các em biết tự phục vụ, dạy các em học sinh bình thường ở lớp 1 đã khó, dạy các em khuyết tật còn khó khăn hơn gấp nhiều lần. Để làm được việc này, giáo viên cần phải kiên trì, phải có tấm lòng, có tình yêu thương, sự thông cảm... đối với các em.
Mẹ của một học sinh cho biết: “khi con đến tuổi vào lớp 1 tôi đưa con ra trường nhập học thật may mắn nhà trường có lớp dành cho trẻ khuyết tật, cô Hội và nhà trường nhận cháu vào học, dạy cháu học tập tốt. Cô đã mở lối cho con tôi vào đời”.
Cô Hội tin tưởng một ngày không xa với tình cảm tương thân, tương ái và những hành động đẹp được lan tỏa, các em sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn.
![]() BTC Chương trình tặng quà cho các em nhỏ.
|
Chia sẻ về lớp học đặc biệt này, cô Nguyễn Thị Thảo – Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Sơn Lạc cho biết, lớp khuyết tật có cô Nguyễn Thị Hội phụ trách và 1 cô hỗ trợ. Trước khi cô Hội tiếp nhận lớp học, nhà trường có hai giáo viên được cử đi tập huấn dạy lớp câm điếc, tuy nhiên, hai cô nay đã nghỉ hưu. Hiện tại, cô Hội là giáo viên chính phụ trách lớp học đặc biệt của trường. Tại đây, cô Hội không soạn theo phương pháp dạy cụ thể mà dạy theo cách nhận biết, nhận thức của các em.
Chương trình Chia sẻ cùng thầy, cô năm 2018 do Trung ương Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam phối hợp với Bộ Giáo dục và Đào tạo, Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội và Tập đoàn Thiên Long tổ chức. Năm nay, chương trình sẽ tuyên dương 63 thầy giáo, cô giáo đang dạy học sinh khuyết tật trong cơ sở giáo dục chuyên biệt, trung tâm hỗ trợ phát triển giáo dục hòa nhập và trung tâm bảo trợ xã hội và thuộc Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội, Bộ Giáo dục và Đào tạo.
|
Hải Đăng