Vượt gian khó viết tiếp mùa xuân cho học trò

CTG: Khi nhìn lại chặng đường đã đi qua, thầy Kiều Quang Tuyến hiểu rằng, mình đã chọn con đường không dễ đi, nhưng là con đường đáng giá nhất. “Tôi chỉ mong học trò của mình biết yêu thương, biết cố gắng và tin vào điều tốt đẹp. Nếu tôi có thể gieo trong các em niềm tin đó, thì mọi vất vả đều xứng đáng”, thầy chia sẻ.

Giữa vùng biên giới Tây Nguyên nắng gió, nơi đất đỏ bazan trải dài đến tận chân trời, có một người thầy lặng lẽ gieo chữ, gieo hy vọng cho học sinh nghèo suốt gần mười lăm năm qua. Đó là thầy giáo Kiều Quang Tuyến, giáo viên Tổng phụ trách Đội Trường Tiểu học Nguyễn Đình Chiểu, xã Ia Rvê, tỉnh Đắk Lắk. Hơn một thập kỷ cống hiến thầm lặng, thầy đã trở thành ngọn lửa ấm áp giữa vùng đất khắc nghiệt, mang đến cho học trò nơi biên giới niềm tin, tri thức và tình người.

Sinh ra và lớn lên tại xã Ea Súp một vùng đất khô cằn, quanh năm chịu nắng gió và thiếu thốn đủ bề – tuổi thơ của thầy Tuyến gắn liền với những ngày đi học trên con đường đất đỏ lầy lội, những mái trường tranh tre tạm bợ, những đêm đèn dầu leo lét soi trang vở. Chính hoàn cảnh khó khăn ấy đã nuôi dưỡng trong cậu học trò nhỏ ước mơ giản dị mà cao quý: được trở thành người thầy, để mang con chữ đến với trẻ em nghèo nơi quê hương mình.

Sau khi tốt nghiệp trung học, do điều kiện gia đình khó khăn, thầy tạm gác lại ước mơ sư phạm để học ngành y tế và nhận công tác tại Trường Mầm non Ya Tờ Mốt, xã Ea Bung, với vai trò nhân viên y tế học đường. Chín năm gắn bó với công việc này, thầy không chỉ chăm sóc sức khỏe cho học sinh mà còn tận tâm với công tác Đội, công tác Đoàn, tổ chức nhiều chương trình ý nghĩa cho thiếu nhi. Tuy nhiên, trong lòng thầy, ước mơ đứng trên bục giảng vẫn luôn cháy bỏng. “Mỗi lần nhìn các cô giáo dạy học, nghe tiếng học sinh ê a, tôi lại thấy tim mình thôi thúc. Tôi biết, con đường của mình vẫn là con đường đến với phấn trắng và bảng đen.”

Năm 2020, thầy quyết định thi văn bằng hai ngành Sư phạm Tiểu học, chính thức chuyển ngạch viên chức sang giáo viên. Đó là một bước ngoặt lớn, nhưng cũng là khởi đầu cho hành trình mới đầy thử thách. Khi ấy, thầy được phân công về Trường Tiểu học Nguyễn Đình Chiểu – một ngôi trường vùng biên nằm giữa xã Ia Rvê, cách trung tâm hơn 60 km. Đường đến trường quanh co, dốc cao, mùa nắng bụi mù, mùa mưa ngập bùn lầy, có khi xe sa bánh giữa rừng, thầy phải dắt bộ hàng giờ mới đến được lớp. Nhưng chưa bao giờ thầy than vãn hay nản lòng. “Chỉ cần nghĩ đến học trò, mọi gian khổ đều trở nên nhẹ nhàng,” thầy mỉm cười nói.

Đời sống vùng biên giới còn muôn vàn thiếu thốn. Nhiều học sinh của thầy là con em đồng bào dân tộc thiểu số, gia đình làm rẫy xa, có em phải đi bộ 5–7 km mới đến trường, có em bụng đói vẫn cố gắng học vì sợ bị nghỉ. Thầy thương các em như con, thường xuyên vận động đồng nghiệp, mạnh thường quân quyên góp áo ấm, dép, cặp sách và đồ ăn sáng cho học sinh. Mỗi khi thấy học trò có thêm đôi giày mới hay cười rạng rỡ bên bát cơm đủ đầy, thầy lại thấy hạnh phúc.

Khó khăn chồng chất khi năm 2024, người cha thân yêu của thầy qua đời sau thời gian dài lâm bệnh. Chưa kịp nguôi ngoai nỗi đau mất mát, vài tháng sau, trên đường đến trường, thầy gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng, gãy tay phải – cánh tay cầm phấn của người thầy. Bác sĩ khuyên thầy nên nghỉ dạy một thời gian dài, nhưng chỉ ít tuần sau, thầy đã trở lại trường, tay còn bó bột, vẫn kiên trì đứng lớp, vẫn cùng học trò tổ chức buổi chào cờ đầu tuần. “Còn đứng được là còn dạy. Tôi không cho phép mình gục ngã trước học trò,” – thầy nói, nụ cười hiền nhưng ánh mắt rực sáng niềm tin.

Trong công việc, thầy Kiều Quang Tuyến luôn thể hiện tinh thần sáng tạo, tận tâm và trách nhiệm. Với vai trò Giáo viên Tổng phụ trách Đội, thầy đã khơi dậy phong trào thiếu nhi trong toàn trường. Những hoạt động như “Đôi bạn cùng tiến”, “Áo ấm tặng bạn”, “Bánh chưng xanh ngày Tết”, “Đêm hội trăng rằm vùng biên”, hay chương trình “Tiếp sức đường dài” do thầy sáng lập đã mang lại nhiều giá trị thiết thực, góp phần giúp học sinh nghèo được tiếp tục đến lớp. Tính đến nay, chương trình “Tiếp sức đường dài” đã vận động hơn 150 triệu đồng, hỗ trợ hàng chục em học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn duy trì việc học.

Không chỉ là người tận tụy với công tác Đội, thầy Tuyến còn là một giáo viên say mê sáng tạo, không ngừng học hỏi để đổi mới phương pháp giảng dạy. Nhiều sáng kiến của thầy được công nhận và ứng dụng trong thực tiễn, như “Nâng cao hứng thú học tập môn Tự nhiên và Xã hội thông qua trò chơi tương tác trong bài dạy PowerPoint”, hay “Giáo dục kỹ năng sống cho học sinh qua hoạt động Đội TNTP Hồ Chí Minh”. Những sáng kiến ấy giúp học sinh hứng thú hơn với việc học, rèn luyện được tinh thần đoàn kết, tự tin, biết yêu thương và sẻ chia.

Những nỗ lực không ngừng nghỉ ấy đã mang lại cho thầy nhiều thành tích đáng trân trọng. Nhiều năm liền, thầy đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua cơ sở, được công nhận là Giáo viên Tổng phụ trách Đội giỏi, là Nhà giáo trẻ tiêu biểu của tỉnh Đắk Lắk, được UBND tỉnh Đắk Lắk tặng Bằng khen vì có thành tích xuất sắc trong công tác giáo dục và công tác Đội. Thầy cũng nhiều lần được Tỉnh Đoàn và Sở Giáo dục và Đào tạo tuyên dương, khen thưởng. Nhưng với thầy, phần thưởng quý giá nhất không phải là giấy khen hay danh hiệu, mà là ánh mắt học trò sáng lên trong mỗi giờ học, là tiếng cười của các em mỗi buổi sáng đến trường.

Đồng nghiệp quý thầy ở sự giản dị, chân thành và sẵn sàng giúp đỡ người khác. Học sinh yêu thầy bởi sự tận tụy, bao dung và luôn hết lòng vì trò. Giữa vùng đất biên giới còn nhiều gian khó, hình ảnh người thầy với chiếc xe máy cũ, đôi bàn tay chai sạn, vẫn ngày ngày đến trường, vẫn cặm cụi bên học sinh, đã trở thành biểu tượng đẹp của nghề giáo - một biểu tượng của nghị lực, lòng nhân ái và tình yêu nghề sâu sắc.

Giữa nắng gió và khô cằn của vùng biên Ea Súp, người ta vẫn thấy bóng dáng thầy Tuyến lặng lẽ trên con đường quen thuộc, phía sau là đàn học trò ríu rít cười nói. Thầy vẫn đang viết tiếp giấc mơ của mình – giấc mơ gieo chữ, gieo hy vọng. Ngọn lửa yêu nghề nơi trái tim thầy vẫn bền bỉ cháy sáng, trở thành ánh sáng dẫn đường cho bao thế hệ học sinh nơi biên cương Tổ quốc.

NA