Quê hương của thầy, Cù Lao Ốc, từng được ví như “một viên ngọc xanh chấm trên dòng nước bạc”. Thế nhưng, thiên nhiên đã trở nên khắc nghiệt khi nước mặn xâm nhập, làm cho những vườn cây trĩu quả xưa chỉ còn lại trong ký ức. "Tôi thương những giọt mồ hôi ướt đẫm trên áo cha mỗi khi đi làm về, và không thể quên tiếng thở dài của mẹ khi đếm từng đồng bạc lẻ," thầy bộc bạch với ánh mắt đầy nỗi niềm.
Chính hoàn cảnh khó khăn đã tạo nên động lực cho thầy vươn lên, thực hiện ước mơ trở thành giáo viên. "Năm 1993, tôi bước chân lên bục giảng với trái tim đầy nhiệt huyết, nguyện đem hết sức mình phục vụ cho nền giáo dục quê nghèo," thầy nói giọng tràn đầy quyết tâm. Trong suốt sự nghiệp giảng dạy, thầy Bửu đã gặp không ít khó khăn. Từ năm 2000 đến 2012, thầy liên tục đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua và giáo viên dạy giỏi cấp huyện, tỉnh. Số lượng học sinh giỏi của thầy luôn ở tốp đầu. "Đó là niềm tự hào không chỉ của riêng tôi mà còn của cả học sinh vùng sâu quê mình," thầy tự hào.
Tuy nhiên, mọi chuyện trở nên khó khăn hơn khi vào năm 2012, thầy gặp phải một tai nạn nghiêm trọng, dẫn đến thương tật vĩnh viễn chân phải. "Khi nghe bác sĩ khuyên cắt chân để bảo toàn tính mạng, tôi gần như suy sụp. Lòng tôi đau nhói khi nghe tiếng mẹ khóc dưới gầm giường bệnh viện," thầy kể, giọng nghẹn ngào. Dù rất đau lòng, thầy đã từ chối phẫu thuật, chấp nhận số phận để tiếp tục thực hiện những dự định còn dang dở.
Dù trải qua nhiều thử thách, thầy Bửu vẫn tìm thấy hạnh phúc trong công việc. "Những kỷ niệm đẹp với học sinh, những ánh mắt long lanh như ‘biết nói’ khiến tôi quên đi mọi mệt mỏi," thầy chia sẻ. Thầy luôn mong muốn mang lại niềm vui và tri thức cho học trò.
Một câu chuyện cảm động từ học sinh của thầy là em Phạm Ngọc Thảo. Trước kỳ thi học sinh giỏi, em phải nghỉ học vì bệnh cũ tái phát. "Nhưng khi nghe tiếng nạng gỗ của thầy, em như được tiếp thêm sức mạnh," em Thảo đã chia sẻ. Hình ảnh thầy với cây nạng gỗ không chỉ là nỗi mặc cảm của thầy mà còn trở thành động lực lớn lao cho nhiều học sinh vượt qua khó khăn.
Thầy Bửu thường nói: "Cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng, và đời người cũng vậy. Phải nếm đủ vị ngọt ngào, đắng cay, đau khổ vượt qua khó khăn, thử thách mới thấy hết được giá trị của hạnh phúc." Những lời này không chỉ thể hiện quan điểm sống của thầy mà còn là nguồn động lực cho học sinh vượt qua những thử thách cá nhân.
Thầy Bửu luôn tâm niệm rằng giáo dục không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà còn là hình thành nhân cách cho học sinh. Thầy không ngừng học hỏi, tìm tòi để cập nhật kiến thức cho bản thân và học trò. "Tôi luôn tự nhủ rằng việc đổi mới giáo dục phải từng bước vững chắc, không được chủ quan nóng vội," thầy nhấn mạnh. Ngoài việc dạy học, thầy còn tích cực tham gia các hoạt động phong trào địa phương, hỗ trợ học sinh gặp khó khăn. "Năm học này, tôi đã hỗ trợ tiền mua bảo hiểm y tế cho 28 học sinh," thầy kể với ánh mắt đầy tự hào.
Dù sống với thương tật, thầy Bửu vẫn không ngừng cống hiến cho sự nghiệp giáo dục. "Ngôi trường này là ngôi nhà thứ hai của tôi. Tại đây, tôi tìm thấy sự tin tưởng, đồng hành của đồng nghiệp, phụ huynh và học sinh," thầy chia sẻ, giọng đầy cảm xúc. Thầy nguyện sẽ tiếp tục hoàn thành những điều dang dở, truyền cảm hứng cho các thế hệ học sinh.
Đặc biệt, thầy Bửu còn vinh dự là một trong 60 thầy cô giáo xuất sắc được tuyên dương trong chương trình “Chia sẻ cùng thầy cô” 2024 do Trung ương Hội LHTN Việt Nam, Bộ Giáo dục và Đào tạo, Tập đoàn Thiên Long tổ chức. Lễ tuyên dương sẽ diễn ra vào tháng 11/2024 tại Thủ đô Hà Nội. |