Tăng trưởng của hai nền kinh tế đầu tàu suy giảm
Tăng trưởng chậm hơn của các nền kinh tế mới nổi, nhất là Trung Quốc, là một trong những nguyên nhân chính khiến Quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF) hồi tuần trước hạ mức dự báo tăng trưởng của nền kinh tế toàn cầu lần thứ 3 trong năm 2013 từ 3,3% xuống còn 3,1%. Báo cáo của IMF hạ tỷ lệ tăng GDP của Trung Quốc năm nay xuống còn 7,8%. Còn theo NBS, mức tăng trưởng GDP 7,5% của quý 2 vừa qua là giảm 0,2% so với quý 1, chạm ngưỡng 7,5% trở lên do chính phủ đặt ra trước đó. Tuy nhiên, cách đây vài ngày, Bộ trưởng Bộ Tài chính Trung Quốc Lou Jiwei đã lên tiếng cảnh báo tăng trưởng GDP năm 2013 của nước này có thể chỉ đạt 6,5%, so với mức mục tiêu 7,5% mà Bắc Kinh đề ra hồi tháng 3.
Cùng ngày, Ngân hàng Trung ương Indonesia (BI) đã kiến nghị chính phủ nước này tiếp tục điều chỉnh mục tiêu tăng trưởng kinh tế năm 2013 xuống dưới ngưỡng 6% để tránh các rủi ro do lạm phát tăng cao, sự suy yếu của đồng nội tệ và cán cân thanh toán thâm hụt liên tục.
|
Đối với nền kinh tế đầu tàu thế giới là Mỹ, IMF dự báo mức sụt giảm từ 1,9% xuống còn 1,7% năm 2013. Trước đó, Cục Dự trữ liên bang Mỹ (FED) cũng đã hạ mức dự báo tăng GDP của Mỹ trong năm nay, từ 2,3% - 3,0% xuống 2,3% - 2,8%. Như vậy, với sự phục hồi chậm chạp của nền kinh tế số một thế giới, sự sụt giảm của đầu tàu các nước mới nổi là Trung Quốc (và cả sự suy giảm trầm trọng của kinh tế khu vực eurozone) đã phủ gam màu xám lên nền kinh tế toàn cầu.
Nỗi lo của các nền kinh tế mới nổi
Các nền kinh tế mới nổi đã và đang phát triển mạnh dựa vào nhu cầu vô hạn của Trung Quốc đối với nguồn tài nguyên thiên nhiên và chính sách nới lỏng tiền tệ của Mỹ. Giờ đây, họ đang đối mặt với rủi ro mới khác là nguồn tín dụng toàn cầu có thể trở lại Mỹ trong trường hợp FED bắt đầu thu nhỏ quy mô và tiến tới ngừng gói cứu trợ thứ ba (QE3). Gói cứu trợ này mỗi tháng tung vào thị trường 85 tỷ USD để mua lại những trái phiếu dài hạn liên quan tới thế chấp, nhằm giúp tăng lượng tiền lưu thông, giảm lãi suất tới mức rất thấp, gần mức 0%, giúp các tập đoàn và doanh nghiệp tiếp cận được nguồn vốn một cách dễ dàng. Giảm chính sách nới lỏng QE3 có thể hợp lý đối với nền kinh tế Mỹ nhưng câu hỏi đặt ra trong lúc này là liệu nó có phù hợp với phần còn lại của nền kinh tế toàn cầu. Vì khi dòng vốn đầu tư nếu bị rút khỏi các nền kinh tế này sẽ ảnh hưởng tiêu cực tới hoạt động đầu tư, tiêu dùng và hệ lụy sẽ dẫn tới việc giảm sút lợi nhuận, mất việc làm từ chính các tập đoàn kinh tế tại các nước phát triển.
Chuyên gia Brian Reading làm việc tại Công ty Lombard Street Research có trụ sở tại London cho rằng “các nước đang phát triển đang đối mặt một lúc với ba nỗi lo: thị trường lao dốc, giá cả giảm và các dòng vốn đầu tư giảm, đặc biệt nếu lãi suất tăng các nước phát triển sẽ “đuổi” theo Mỹ với tỷ lệ lãi suất cao hơn.
Ngày mai, 17-7, ông Bernanke, Chủ tịch FED, sẽ có phiên điều trần trước Quốc hội Mỹ để đưa ra kế hoạch điều hành kinh tế trong thời gian tới. Mặc dù cách đây vài ngày ông Bernanke cho rằng nền kinh tế Mỹ vẫn cần tới chính sách nới lỏng để có thể hồi phục, nhưng theo giới quan sát, khả năng nghiêng về cắt giảm chính sách nới lỏng là lớn hơn.