Tôi trượt đại học - Kỳ 1: Rớt đại học? Đó chỉ là một con đường>>>
Nhiều con đường để đi
Bích Phượng tại cơ quan làm việc - Ảnh nhân vật cung cấp
Đỗ Thị Bích Phượng (28 tuổi, ở Lũy Bán Bích, P.Phú Thạnh, Q.Tân Phú, TP.HCM) từng thi đại học (ĐH) năm 2004 chia sẻ: “Lúc biết không đậu ĐH, cũng suy sụp lắm nhưng tôi quyết định ôn thi lại. Thời gian rảnh, tôi tham gia sinh hoạt đoàn tại Quận đoàn Phú Nhuận, bất ngờ đây lại là môi trường giúp tôi định hướng được nghề nghiệp”.
Sau một năm đi làm trong môi trường đoàn, Phượng thay đổi quyết định ban đầu. Cô đăng ký tham gia dự tuyển kỳ thi ĐH tại chức để có nhiều cơ hội cọ xát trong công việc mới, tạo hứng thú cho bản thân, đồng thời trang trải chi phí sinh hoạt cho vừa sức.
Với nỗ lực không ngừng, hiện nay Phượng đang công tác tại một cơ quan nhà nước trên địa bàn Q.Phú Nhuận và giữ chức vụ chủ chốt trong công tác của đoàn thể. Công việc và thu nhập của bạn khá ổn định.
Khi ổn định, Phượng lại tiếp tục học thêm một bằng ĐH nữa để phục vụ tốt hơn cho công việc chuyên môn của mình.
Tương tự, bạn Phan Văn Bá (26 tuổi, thị trấn Hương Khê, Hà Tĩnh) thi vào Trường ĐH Công nghệ thông tin, ngành kỹ thuật phần mềm năm 2007.
|
Năm đó, Bá thi được 19 điểm, thiếu 1 điểm so với điểm chuẩn của ngành này. Tuy nhiên, với số điểm đó, Bá có thể xét tuyển nguyện vọng 2 vào nhiều trường ĐH khác, nhưng bạn đã không làm như vậy.
Thành công hay không là do chính bản thân mình, không phải bắt đầu từ việc một người có vào đại học hay không mà bắt nguồn từ việc một người có chịu học hay không và học những gì |
Được gia đình đồng ý, Bá khăn gói vào TP.Biên Hòa (Đồng Nai) học nghề sửa chữa điện thoại.
Vừa học Bá vừa đi làm thêm để kiếm thêm thu nhập nuôi sống bản thân. Hai năm sau khi tay nghề đã vững, Bá quyết định về quê lập nghiệp.
“Lúc đầu, mình chỉ nghĩ sẽ đi làm thuê cho một cửa hàng nào đó nhưng suy nghĩ lại Bá đã tự mở một cửa hàng cho mình bằng số vốn tích góp được và sự hỗ trợ từ gia đình”, Bá nói về quyết định của mình.
Sau gần 4 năm kinh doanh, Bá đã có thể sống được với nghề. Giờ đây, ít ai biết được Bá là ông chủ của hai cửa hàng mua bán và sửa chữa điện thoại di động.
Kiên trì với đam mê
Nhớ về khoảng thời gian vừa học vừa làm, Phượng chia sẻ thêm: “Thời gian đầu vừa đi làm vừa đi học, tôi cảm thấy bị đuối sức vì không biết sắp xếp thời gian sao cho hợp lý để hoàn thành tốt cả hai nhiệm vụ”.
Trong khi đó, Bá lại trải qua những ngày tháng học nghề vất vả nơi đất khách. Hằng ngày, cứ 5 giờ sáng Bá với chiếc xe đạp cà tàng lên đường đi làm, tối khoảng 6 giờ về tới phòng trọ; có lúc hàng nhiều làm tới 22- 23 giờ đêm để kịp giao cho khách.
Cũng có khi cần một chút may mắn, như trường hợp của bạn Sú Hứng Dậu (29 tuổi, Xuân Lộc, Đồng Nai) từng rớt ĐH năm 2003. Buồn chán Dậu đi học tiếng Hoa, trang bị cho mình một ngoại ngữ.
|
Một lần thăm bạn thời đi nghĩa vụ quân sự, Dậu thấy đám đông đang phỏng vấn nên tới xem thử. Tuy không có hồ sơ nhưng nhờ biết tiếng Hoa nên anh được nhận vào một công ty (ở Nhơn Trạch, Đồng Nai) làm thử.
Sau 2 năm đầu vất vả, nhờ tính cầu tiến, chịu học hỏi, anh Dậu được công ty cử đi nước ngoài du học. Sau khi hoàn thành khóa học, anh được bổ nhiệm vào chức trưởng phòng quản lý của công ty này với mức lương 17 triệu đồng/tháng. (Còn tiếp)
10 nhân vật thành công trên thế giới không có bằng đại học |